THƠ MỜI HỌAMẬU TÝ QUAN THAMMậu Tý quan tham dễ mấy aiQuanh năm đục khoét đến là tàiThập thò nửa buổi cần giương mắtThậm thụt đêm hôm phải dỏng tai"Ngoáy đuôi lọ mỡ "đồ bẩn thỉu"Quắp chân ôm trứng"lũ đầu saiRúch ra ,rúch rích thi nhau khoétMậu Tý quan tham dễ mấy ai.KỶ SỬU-TRÂU VÀNGKỷ Sửu như mày hỏi mấy aiLà đầu cơ nghiệp một gia tàiNhiều phen đấu chọi ngầu con mắtLắm lúc nghe đàn chẳng lọt taiNhầm ngõ theo mày hẳn sẽ đúngLạc đường theo chó ắt không saiGọi nhau "nghé ọ"nghe da diếtKỷ Sửu như mày hỏi mấy ai.
MÈO CON ĐI HỌC
Mèo con nhưng lại có râu
Ngồi cùng các cụ bạc đầu vui ghê
Mặc cho kẻ trách người chê
Mèo con vẫn phớt-ăng -lê sự đời
Ây -bi-xi(A,B,C)học xong rồi
Meo con sẵn có chỗ ngồi thơm tho
Mặc cho các cụ nằm co
Hay nơi cò gáy khỉ ho lại về
Bố mèo bụng đã hả hê
Nhìn đàn con nhỏ yên bề kiếm ăn
Cho dù thời buổi khó khăn
Rau nào sâu ấy chẳng băn khoăn gì
Cái trò tham nhũng tinh vi
Biết ai?Ai biết? Làm gì?Hỏi ai?!!!
NỖI BUỒN ĐI TÂY
Ở nhà ao ước đi Tây
Bây giờ mới biết sang đây thật buồn
Rì rầm kẻ bán người buôn
Xập xìu xuôi ngược chui luồn dọc ngang
Đi đâu cũng thấy xếp hàng
Kẻ đi người lại lang thang suốt ngày.
Khắp nơi hàng hóa bán đầy
Cái cần hiếm có cái hay đắt tiền
Thật là cả một sự phiền
Bao người vướng vít tơ duyên mối hàng.
Riêng ta vẫn cứ nghênh ngang
Càng đi, càng ngắm ,lại càng ngẩn ngơ
Suốt ngày thẩn thẩn, thơ thơ
Nỗi buồn biết đến bao giờ mới nguôi .
Sang đây đã mấy tháng trời
Mà sao ta vẫn đứng ngồi không yên
Tuy rằng chăn ấm, nệm êm
Muốn ăn ngon cũng có tiền mà mua
Ngoài ra còn chút tiền thừa
Khéo lo cũng đủ sắm mua tiêu sài
Thế mà ta chẳng giống ai
Đi Tây cốt biết nước ngòai ra sao.
Chưa đi còn thấy ước ao
Đi rồi mới biết ồn ào dở hay
Nỗi buồn biết đến hôm nay
Một mình, mình biết ,mình hay một mình.
Matxcơva 1986
Mắt hung sừng hoắt vẻ ta đây
Bốn chân chống được thân đồ sộ
tốt mã vênh vang dáng bề ngoài
Những tưởng kéo cày mang lại lợi
Ai ngờ vô ích,quả không sai
Cũng vậy,ngày mai mang giết mổ
Loại chọi như mày thịt kém kém ai!