Thứ Sáu, 19 tháng 2, 2016

ĐỐI THOẠI

ĐỐI THOẠI 24 VỚI ĐHM

Hồ Xuân Hương viết TỰ TÌNH 1 ,TỰ TÌNH 2

Nhiều người thích song ai cũng xót xa cho thân

 phận đàn bà

Hồ Quỳnh Hương nức nở "TÔI ĐI TÌM TÔI "

trong một bài ca

Trần Hùng John viết " John đi tìm Hùng" trong tự

 truyện để trở về cội nguồn và khẳng định mình có

 thật

Các tác giả thành danh viết HỒI KÝ và đã in

 thành sách

Và còn nhiều người khác viết về  mình mỗi người

 một cách

Em viết về mình với bao bộc bạch

Cả về tình riêng tư và thế thái nhân tình

Rồi em kết luận là:


"Mình đi tìm mình và chỉ yêu mình"

Nói thế phải chăng em ích kỷ ?

Có mâu thuẫn gì không khi em không chỉ

Yêu mình thôi hay yêu rất nhiều người

Yêu mẹ cha., bè bạn , cuộc đời
 ....
Yêu phố phường , Hồ Gươm ,Hồ Tây nơi em sinh

 ra và khôn lớn

Yêu tiếng mèo gào tìm đực trong đêm ghê rợn

Yêu đường Cổ Ngư có lá me bay

Tạm kể thế thôi thấy rằng em yêu rất đắm say

Cả con người ,cả thiên nhiên và nhất là THƠ nên

 em "lên đồng" để viết dài như thế?

ĐỐI THOẠI với em tôi nói luôn một thể

"Vú chũm cau nhu nhú" em kể đã đôi lần

Chứng tỏ em rất yêu cái thanh tân ?

Giờ em tuổi  'NHI BẤT HOẶC "em vẫn

 thanh tân như thế

Mọi yêu em và mong em mãi trẻ

Cuộc đời đâu phải "mãi là những cuộc ra đi"!

Bài thơ vừa vui vừa buồn nhưng không có vẻ 


 lụy bi

Em không nghe câu :CÁO CHẾT BA NĂM

 QUAY ĐÂU VỀ NÚI"?

Cuộc đời ngọt ngào hay dẫu  đắng cay buồn tủi

Đâu phải là ảo vọng hay cái bóng đâu em?

Khi em tin vào cuộc đời và có một trái tim

Có nghĩa em mãi còn yêu  sẽ còn tất cả

Dù có lúc em "vội vã trở về và ra đi vội vã"

Tôi tin cuối cùng  em sẽ mãi mãi trở về

DIZIKIMI
TỰ TÌNH
Đôi khi không dám mở Email
Chỉ sợ những dòng chữ như mảnh thủy tinh vỡ găm vào da thịt
Đôi khi sợ cả nắng ban mai
Nó sẽ tan khi đối mặt với cuộc sống muôn ngàn tia nắng quái
Như đứa ăn trộm ngó trước ngó sau cứ lần chần trên đường vào tình ái
Vũng bùn vết chân trâu dẫm lên lưu lạc bên thưở ruộng chẳng be bờ
Những phút thờ ơ
Tôi cứ mong sao mình biến thành con cào cào có mấy tầng áo đỏ áo xanh
Nhẩy tanh tách trên những mu lá mùa xuân đang tửng tưng nẩy lộc
Có bao giờ muốn mình thành vợ
Khi lối hôn phu dài đến lê thê
Trong tấm thân khả ái đã lên tràn men rượu
Tự dưng thích hoa cô dâu
Có bao giờ muốn toan tính mai sau
Dù thế nào không thèm cả lời trách móc
Chỉ thấy lòng trong veo như ngọc
Hoá giá băng tê buốt đến kinh hồn
Có những cuộc tình mà cứ bảo dại khôn
Hứa rất nhiều mà làm gì cơ chứ
Đã cho qua tay bao nhiêu mối tình mà người ta tạm gọi là như thế
Chẳng phải là Tình
Chỉ là bóng nắng thôi
Có những ngày muốn ngắm hoàng hôn rơi
Lặng lẽ bóng mình trổ dài như cành cây xiên qua vai áo
Cơ cực muốn gối tay anh cận kề độ lượng
Cho khốn khổ qua luôn
Chiều vương tay đông cũng thấm đẫm buồn
Cơn khát trong thân lại trỗi lên bao thèm muốn
Có ai quanh đây không mà chợt gập mình muốn được trở thành con mèo hoang chịu đực
Để đêm sau lại thản nhiên gào
Tình lúc lên như cơn sóng ngún trào
Là ước vọng hay là tia nắng hớt
Dại cũng như khôn đời cười bỡn cợt
Chẳng khác chi bát đĩa rưng rức xô nhau
Ngày ấy chúng mình chơi cùng như chai lọ xếp chung
Căn bếp tí tách những con tôm bé tí
Má em đỏ men trái bồ quân
Tự nhiên anh cười
Cười như ngày muời bảy
Ngày ấy chúng mình vẽ trên giấy cho nhau cành hoa hồng to như chiếc phản
Dặn mang về làm chiếu rải thay khăn
Những chiếc hôn tham lam như thuồng luồng gặp nước
Lạ ghê thời nay sao lại có đôi tình nhân yêu nhau đến như thế bao giờ
Cuộc chơi bày vẽ chẳng khác những quân cờ
Đôi khi thiếu một nước không chịu lùi một bước
Lẽ đời nhiều lúc mong thắng nhau bằng được
Để cuối cùng những ô trống tơ hơ
Thừa những giấc mơ chứ có thiếu gì đâu
Lắm khi bội thực bao nhiêu lần chăn gối
Cho là được hay cho là tội
Để lòng vòng cứ ngỡ tiếng tri âm
Thôi thì về với toan tính âm thầm
Làm quái gì với diều với sáo
Buộc dây nhau chịt chằng cứng quèo như rô bốt
Lật đật quay đi lẩn thẩn lại trở về
Về với sông Hồng đầy sắc cỏ pha lê
Những đêm xem đoàn xiếc có chú hề tóc nhuộm màu đỏ ké
Phố Huế, Hàng Đào, hàng Lược… rộn ràng hơn ngày tết
Qua đường Cổ Ngư đan tóc lá me bay
Về với Hồ Gươm xanh mướt màu thời gian
Về Tràng Tiền ăn kem dừa, sữa, cốm
Về với Hồ Tây ngày ta nhảy xuống bơi chưa kịp mang nịt ngực
Và thanh trần
Nhu nhú những đam mê
Đời người ta vẫn mãi là cuộc ra đi
Tìm chính mình là đi tìm cái bóng
Nắm bao nhiêu tay người trong ảo vọng
Để cuối cùng yêu mỗi một mình thôi
Tạm xa nước Đức, My 16.02.2016

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét