Thứ Sáu, 24 tháng 1, 2014

TÂM SỰ CUỐI ĐÔNG

ĐỒNG CẢM VỚI CÁC BÀI "VÔ THƯỜNG" VÀ "CUỐI ĐÔNG" CỦA LA THỤY TÔI ĐÃ  CHUYỂN CÁC BÀI ĐÓ SANG THỂ THƠ KHÁC VÀ SAU ĐÓ HỌA  CÙNG VỚI LA THỤY ĐỂ NÓI LÊN TÂM TRẠNG CỦA MÌNH. MỜI CÁC BẠN CÙNG ĐỌC VÀ THAM GIA THÊM
                            
                                VÔ THƯỜNG
                (Cảm khái khi đọc truyện thần thoại Hy lạp)
                         Một thời vang bóng còn đâu
              Khói sương chừ lại úa màu thời gian
                         Một thời xuân sắc nhựa tràn
            Nhành xanh biếc lộc, hoa vàng thắm cây
                         Nắng chiều xế bóng hao gầy
                   Xiêu theo triền dốc ngấm say vị đời
                        Tiếng lòng ngân vọng chơi vơi
                   Âm xưa bóng cũ mù khơi dấu tìm
                                                       La Thuỵ
DIZIKIMI đã chuyển thể bài thơ VÔ THƯỜNG sang thể thơ cổ phong thất ngôn bát cú :
                              VÔ THƯỜNG
                  Một thời vang bóng hỏi còn đâu
                  Sương khói thời gian đã nhạt màu
                  Xuân sắc một thời tràn nhựa sống
                  Nhành xanh lộc biếc thắm bền lâu
                  Xiêu theo triền dốc hao gầy bóng
                  Chiều xế vị đời thấy ngấm sâu
                  Lòng thấy chơi vơi ngân tiếng vọng
                  Âm vang xưa cũ vẳng rầu rầu
                                             DIZIKIMI
               


                     
                                    
                        CUỐI ĐÔNG
                                                
                Năm tàn tháng tận buốt chiều đông
                Bấc biển trêu ngươi bợt má hồng
                Sóng vỗ đầu ghềnh tung mỏm đá
                Mây đùn cuối bãi phủ tầng không
                Đào mai e ấp xuân dần đến!
                Thơ nhạc dặt dìu tết chắc mong?
                Đếm tuổi thì ra gần sáu chục
                Ừ, nghe cháu gọi... đã thành ông
                                                     
                           TUỔI XẾ CHIỀU
                            (Họa loạn vận)
                              
                 Đã lâu mình cũng đã lên ông
                 Mỗi cảnh mỗi nhà ai biết không?
                 Lắm lúc buồn vì chiều xám ngắt
                 Nhiều khi vui với sáng tươi hồng
                 Công thành tuy vậy chưa đành dạ
                 Danh toại vẫn không thỏa ước mong
                 Tính tuổi cũng tròm trèm bẩy chục
                 Đời người mấy chốc sẽ tàn đông
                                                    Dizikimi
 Dizikimi chuyển bài thơ CUỐI NĂM  sang thể thơ LỤC BÁT
                                 CUỐI ĐÔNG
                       Năm tàn tháng tận chiều đông
             Trêu ngươi gió biển má hồng phôi pha
                       Đầu ghềnh sóng vỗ xa xa
                 Mây đùn cuối bãi tà tà tầng không
                       Đào mai e ấp xuân hồng
                 Nhạc thơ dìu dặt như mong Tết về
                       Tuổi ta sáu chục gần kề
                 Vẳng nghe cháu gọi ông về ăn cơm...
                                                   DIZIKIMI

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét