Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

ĐỘC ẨM

ĐỘC ẨM
(THỂ LỘC LƯ)



28-5-2013 THĂM THI LÃO PHAN THỊ THANH MINH


NGÔ NGUYỄN , THANH HÀ , PTHIJ THANH MINH,QUẾ HẰNG & DIZIKIMI



NGÔ NGUYỄN , TRẦN QUÊ & XUÂN TRÀ


DIZIKIMI, TRẦN QUÊ & XUÂN TRÀ


DIZIKIMI,QUẾ HẰNG, PHAN THỊ THANH MINH & 
Độc ẩm nào đâu có lẻ đôi
Lẽ thường chỉ uống một mình thôi
Nguyệt, hoa, trà, tửu  dường tri kỷ
Thi, họa, cầm, kỳ hẳn bạn rồi
Nhiều  lúc say sưa nhìn chuếnh choáng
Đôi khi hờ hững thấy chơi vơi
Giao lưu, xướng họa  thêm thi hứng
Còn khỏe còn vui đến trọn đời

Trên tường bóng thẫm chính hình tôi
Độc ẩm nào đâu có lẻ đôi
Mình nhắp trà thơm hình cũng nhắp
Ta nâng rượu quý  bóng nâng mời
Chiều chiều nhấp nháp vui quần ẩm
Sáng sáng nhâm nhi độc ẩm thôi
Hái quả , ngắm hoa hay tỉa cảnh
Làm xong vui vẻ thảnh thơi ngồi

Sướng khổ, buồn vui đã trải rồi
Về quê hưu trí đó mà thôi
Ngắng trăng nghiêng chén năng nên bạn
Độc ẩm nào đâu có lẻ đôi
Đồ đạc thích chơi theo kiểu cổ
Áo quần ưa mặc mốt tân thời
Yêu thơ, hiếu khách quên ngày tháng
Ta chọn mỗi ngày một thú vui

Sau khi cơm nước đã xong xuôi
Láp tốp mở ra trước mặt rồi
Đăng tải thơ mình luôn ngóng đợi
Đổi trao ý bạn vẫn chờ thôi
Phản hồi, cảm nhận ta cùng “nhắp”*
Độc ẩm nào đâu có lẻ đôi
Cứ thế hàng ngày vui bất tận
Nhiều người như thế chẳng riêng tôi
  
Du lịch hàng năm  dạo khắp nơi
Danh lam, thắng cảnh đã thăm chơi
Tây, Tàu có lúc từng sang học
Anh, Pháp đôi khi  được đón mời
“Trọng đạo tôn sư “ lòng vẫn vững
Yêu nghề mến trẻ dạ chưa nguôi
Nàng Thơ thao thức luôn mời gọi
Độc ẩm nào đâu có lẻ đôi
Chú thích 1) * “Nhắp “chuột (trong máy tính)
2) nhắp rượu, nhắp trà....
DIZIKIMI


Nguyên Triêu Dương 
(họa bài CHÉN ĐỢI của PTTM)
 

MEN TÌNH

Môi mểm , men nhạt nhớ giao bôi,
Lệ đá chua ngoa nhạo báng đời.
Lệch lạc chống chèo về cuối bãi,
Vụng về lèo lái lạc ven khơi.
Sóng xô cuồn cuộn tình phiêu bạt,
Gió dập chập chùng nghĩa chới vơi.(1)
Trót đã ruổi rong xa bến hẹn,
Cớ sao cay đắng mãi trêu mời.


Nếu mãi còn nhau quá tuyệt vời,
Môi mềm, men nhạt nhớ giao bôi.
Đầu ghềnh thổn thức mưa ngâu dập
Cuối bãi dập dồn lệ đá rơi.
Vá víu duyên xưa đành tủi thẹn,
Đón đưa tình cũ chịu chê cười.
Ái ân vất bỏ lòng chưa nỡ,
Ray rứt u hoài dạ chẳng nguôi.


Đàn ve tha thiết quá người ơi!
Hoa phượng cuối mùa lã chã rơi.
Muối mặn gừng cay sầu ước thệ,
Môi mềm men nhạt nhớ giao bôi.
Hạ gầy gió chướng mưa không dứt.
Thu úa heo may lệ chẳng vơi,
CÁNH HẠC THÀ NHƯ VỜI ẢO VỌNG
CÒN HƠN ĐÁ ĐỨNG ĐỘI MÂY TRỜI.(2)


Thương nhớ rót đầy đâu dễ vơi.
Nhớ thương phiêu lãng lạc ven trời.
Trông về nẽo cũ hoen mờ mắt
Ngoảnh lại đường xưa mặn đắng môi.
Sương mỏng, đêm tàn sầu hợp cẩn,
Môi mềm, men nhạt nhớ giao bôi.
Duyên tình ngăn cách ngoài mong đợi,
Thương nhớ rót đầy đâu dễ vơi.


Duyên tình đoạn tuyệt, rẻ chia thôi,
Ngoảnh mặt , quay lưng, người nhớ người.
Chẳng vẹn tình chồng đành lặng tiếng,
Chưa tròn nghìa vợ phải im lời.
Đèn khuya leo lét dầu chưa cạn,
Canh vắng mỏi mòn lệ đã vơi.
Đối bóng tàn đêm sầu diệu vợi,
Môi mềm men nhạt nhớ giao bôi
.

NGUYÊN TRIÊU DƯƠNG
nguyentrieuduong704@yahoo.com.vn | 
25.5.2013

P TTM, ĐĂNG THUYẾT, NGÔ NGUYỄN, NGUYỄN LÂM CẨN, THANH HÀ & DIZIKIMI


TRẦN QUÊ ,PTTM, THANH HÀ, ĐĂNG THUYẾT, NGUYỄN LÂM CẨN, NGÔ NGUYỄN & DIZIKIMI


NGÔ NGUYỄN , NGUYỄN LÂM , THANH HÀ VÀ DIZIKIMI


SAY SƯA  TRAO ĐỔI


PTHTM , ĐĂNG THUYẾT, NGÔ NGUYỄN & NGUYỄN LÂM CẨN


DIZIKIMI , PHAN THỊ THANH MINH & QUẾ HẰNG


ĐĂNG THUYẾT, DIZIKIMI VÀ BẠN CỦA ĐĂNG THUYẾT VỚI CÁC BÀI HÁT ĐI VÙNG NĂM THÁNG


NGUYỄN LÂM CẨN  VÀ ĐĂNG THUYẾT TRONG LÚC CAO HỨNG






DIZIKIKIMI VÀ LÂM CẨN TẠI NHÀ LÂM CẨN


TRẦN MẠNH TUÂN ,QUẾ HẰNG, PTTM VÀ BẢO LỘC


DIZIKIMI VÀ NGUYỄN VIXNG TUYỀN


DIZIKIMI , NGUYỄN VĨNH TUYỀN VÀ NGÔ NGUYỄN
CHÉN ĐỢI
(Thể lộc Lư)
Một mình nhắp đắng nhớ chung bôi

Má thắm môi tươi ngập mộng đờì


Mơ dựng Nhà Loan lên chót đỉnh


Hẹn chèo Thuyền Phượng vượt trùng khơi.


Rượu đang còn đó tình đang độ


Người đã xa rồi nghĩa chẳng vơi


Uống cả tâm tình sao vợi cạn


Uống vơi niềm nhớ cứ dâng mời..


Thương lắm người xa cách biệt vời

Một mình nhắp đắng nhớ chung bôi


Dầm dề lá liễu cơn mưa xối


Mòn mỏi cành mai giọt mắt rơi


Phiêu bạt người đi buồn khó tả


Thầm thì kẻ ở gượng vui chơi


Tình ta thơm mãi nồng men rượu


Biết đến bao giờ nỗi nhớ nguôi.


Bờ tre ven nội đó ai ơi

Lãng đãng chiều hè mưa nhẹ rơi


Cùng bạn uống say vào lối mộng


Một mình nhắp đắng nhớ chung bôi


Em cười,nâng,đặt,lời yêu thốt


Anh bảo,cụng,mời,xin hẹn thôi


Con tạo xoay vần đà lỗi nhịp


Để người đi hút bóng phương trời.


Người đợi,tình chờ chẳng thể vơi

Hoài mong tin nhạn phía chân trời


Tình chồng như rượu tràn ly sánh


Nghĩa vợ là men quyện thắm môi


Hai chén đưa hương thương cách mặt


Một mình nhắp đắng nhớ chung bôi


Tối thơ đàm đạo cùng ngâm vịnh


Nỗi nhớ dâng tràn ắt khó vơi.


Dâng tràn nỗi nhớ mãi không thôi

Thao thức từng đêm tưởng một người


Chắp nối thơ dài theo tiếng gọi


Đợi chờ một bóng gửi từng lời


Bình còn sóng sánh,bình đầy ắp


Người nhớ nôn nao,tình chẳng vơi


Nâng chén cùng thơ buồn độc ẩm


Một mình nhắp đắng nhớ chung bôi.
Phan Thị Thanh Minh



Oan nghiệt



(Thể Lộc Lư )


Nghiệt ngã trần gian kẻ đãi bôi


Yêu lầm người mộng để chung đời


Con tim dại dột mong chung nhịp


Sóng gió muôn trùng đẩy ngút khơi


Chén đắng nỡ đành đau đớn nếm


Cung sầu sao nhận giá sương rơi

Trắng đêm thổn thức tuôn dòng lệ


Có phải phù hoa chếnh choáng …mời




Từ tình ly biệt ngút xa vời


Nghiệt ngã trần gian kẻ đãi bôi


Lối mộng bẽ bàng mơ chẳng đến


Tình đời đen bạc lệ sầu rơi


Dại đem tình mộng trao nhầm chốn


Ngu gởi duyên đầu kẻ lọc chơi


Cứ ngỡ duyên may tình mộng đã


Giờ đành muôn kiếp hận khôn nguôi




Giọt lệ đắng tình rớt hỡi ..ơi


Tàn thu chiếc lá võ vàng rơi


Oan tình giọt máu còn lưu dấu


Nghiệt ngã trần gian kẻ đãi bôi


Mộng chết tình tan lầm lạc lối


Đời đau hồn nát lỡ làng thôi


Nát lòng lưu hận trong tâm trí


Nhân quả ai quên luật đất trời

Nẻo đường sinh tử bến chơi vơi


Hận hết thế gian hận cả trời


Duyên mộng lỡ lầm ôm hận đắng


Khối tình dang dở bỡi mềm môi


U mê đường mật lời ngon ngọt


Nghiệt ngã trần gian kẻ đãi bôi


Dụ hoặc đường mê tê tái kiếp


Hai bờ sinh tử lệ đầy vơi



Đau đớn hận tình cứ mãi thôi


Một người đã chết bỡi vì người


Phong lưu ma mãnh gian hùng mã


Khốn nạn xảo ngôn mỗi chữ lời


Nhân quả lẽ trời không thể thoát


Đau thương xót lệ cũng đành vơi


Ác gian đau đớn đời gian ác

 
Nghiệt ngã trần gian kẻ đãi bôi

Lam Hồng

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét