Сергей Есенин (3-10-1895/28-12-1925). Nhà thơ Thổ Nhĩ Kỳ Nadim Hitmet đã đánh giá về ông: “Exênhin là một trong những nhà thơ vĩ đại nhất của thế giới, một trong những nhà thơ chân thật của thế giới” Tuyển tập Exênhin (8 tập) đã được xuất bản tại Nga.
THƯ GỬI MẸ
Nguyên bản tiếng Nga
Сергéй Алексáндрович Есéнин (1895- 1925)
Письмо к матери
Ты жива еще, моя старушка?
Жив и я. Привет тебе, привет!
Пусть струится над твоей избушкой
Тот вечерний несказанный свет
Пишут мне, что ты, тая тревогу,
Загрустила шибко обо мне,
Что ты часто ходишь на дорогу
В старомодном ветхом шушуне.
И тебе в вечернем синем мраке
Часто видится одно и то ж:
Будто кто-то мне в кабацкой драке
Саданул под сердце финский нож.
Ничего, родная! Успокойся.
Это только тягостная бредь.
Не такой уж горький я пропойца,
Чтоб, тебя не видя, умереть.
Я по-прежнему такой же нежный
И мечтаю только лишь о том,
Чтоб скорее от тоски мятежной
Воротиться в низенький наш дом.
Я вернусь, когда раскинет ветви
По-весеннему наш белый сад.
Только ты меня уж на рассвете
Не буди, как восемь лет назад.
Не буди того, что отмечталось,
Не волнуй того, что не сбылось, -
Слишком раннюю утрату и усталость
Испытать мне в жизни привелось.
И молиться не учи меня. Не надо!
К старому возврата больше нет.
Ты одна мне помощь и отрада,
Ты одна мне несказанный свет.
Так забудь же про свою тревогу,
Не грусти так шибко обо мне.
Не ходи так часто на дорогу
В старомодном ветхом шушуне.
THƯ GỬI MẸ
Xec gây Ê xê nhin
Con vẫn khỏe, con đây, thưa Mẹ
Nơi quê nhà Mẹ khỏe hay không?
Ngôi nhà nho nhỏ gỗ thông
Chiều hôm nắng vẫn ấm nồng mái hiên?
Người ta bảo Mẹ hiền quá đỗi
Giấu ưu phiền nông nỗi về con
Thường hay tha thẩn đường thôn
Vai gầy mang mảnh áo sờn như xưa
Thảng thốt khi gió lùa khe cửa
Bao lắng lo chất chứa bấy lâu
Tưởng rằng vì chuyện không đâu
Ai đâm con ở tửu lầu đêm qua
Đêm khắc khoải chắc là mộng mị
Qúa thương con mẹ nghĩ thế thôi
Con đâu chết chẳng để lời
Rượu ,con cai đã lâu rồi, không say
Mẹ ơi! Con như ngày xưa ấy
Vẫn hiền hiền , bấy bấy thế thôi
Ươc từ bỏ nỗi đau đời
Xa dần tục lụy để rồi về quê
Đầu mùa xuân xum xuê hoa nở
Thương Mẹ hiền con nhớ về thăm
Mẹ đừng như trước, tám năm
Đừng đánh thức lúc con nằm ngủ ngon
Đừng gợi lại đau buồn Mẹ nhé
Những ê chề thời trẻ của con:
Biết bao bầm dập,tủi hờn
Đắng cay, cơ cực, vui buồn, đớn đau
Đừng dạy con nguyện cầu chi cả
Bao sạn chai buốt giá từ lâu
Chỉ tình yêu Mẹ thẳm sâu
Như vầng dương tỏa trên đầu sáng soi
Mẹ luôn khỏe,vui tươi, Mẹ nhé!
Con cầu mong Mẹ thế luôn luôn
Đừng lo lắng quá về con
Đừng mang manh áo cũ sờn như xưa .
DIZIKIMI dịch
Êxênin (1895 – 1925) là nhà thơ trữ tình lớn của nền văn học Nga, “nhà thơ tài năng độc đáo và thấm nhuần phong vị Nga một cách trọn vẹn” (Gorki). Tác phẩm: Rađunixa (1916), Trường ca Pugatsôp, Ana Xnêghina, Nước Nga Xô viết… Hồn thơ của Êxênin là hồn thơ đồng quê, gắn liền với thảo nguyên xanh, dòng sông xanh, mái nhà gỗ, nẻo đường thôn chiều tà, với cô gái Nga đa tình và bà mẹ đôn hậu nghèo khổ. Thư gửi mẹ, Thư của mẹ là kiệt tác thơ, là ca khúc muôn đời của tuổi thơ.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét