THƠ KHÔNG KẺ HOẠ THI NHÂN TỦI
PHÚ CHẲNG NGƯỜI NGÂM MẶC KHÁCH SẦU
THƠ thẩn nhiều khi tổ nhức đầu
KHÔNG làm nữ sỹ chết ai đâu
KẺ lòng quạnh quẽ đem tâm sự
HOẠ lúc cô đơn trút nỗi sầu
THI thúc hiền huynh tường trái phải
NHÂN tình thế thái rõ nông sâu
TỦI vì một nhẽ tim day dứt
PHÚ CHẲNG NGƯỜI NGÂM MẶC KHÁCH SẦU.
Mỹ Hải
Hoạ Thơ Mỹ Hải
THƠ KHÔNG KẺ HOẠ THI NHÂN TỦI
PHÚ CHẲNG NGƯỜI NGÂM MẶC KHÁCH SẦU
THƠ VÀ PHÚ
THƠ nghĩ nào xuôi bóp đỉnh đầu
KHÔNG tiền cũng nhục bỏ đi đâu
KẺ chê bạn nhắc hồn đâu ngại
HOẠ cốt bình văn nghĩa chả sầu
THI tứ cầm chương lời vẫn đẹp
NHÂN hoài ghép mãi ý chưa sâu
TỦI thân ngọn bút âu vì bởi
PHÚ CHẲNG NGƯỜI NGÂM MẶC KHÁCH SẦU
MẠNH MẾN
Xuân Dương xin vui họa cùng thi huynh, thi hữu:
NỖI BUỒN THƠ
THƠ bất phùng thời chịu nỗi đau
KHÔNG sơn, cạn thuỷ vắng nơi cầu
KẺ tung, người hứng đâu còn bóng
HOẠ xướng, phẩm bình chẳng thấy đâu
THI hứng lụi tàn - đêm thẹn nguyệt
NHÂN tình cách biệt - nhạn buồn ngâu
TỦI lòng nhớ cảnh diều ngưng gió
PHÚ CHẲNG NGƯỜI NGÂM MẶC KHÁCH SẦU
Xuân Dương
THƠ...THẨN...!
Họa góp vui cùng Mạnh Mến
THƠ đường rất khó nghĩ đau đầu
KHÔNG biết niêm vần biến tận đâu
KẺ ngọng cho nên hay ứng ngẫu
HỌA thời khập khễnh chẳng chuyên sâu
THI văn lủng củng còn mang đấu
NHÂN tình rối rắm chẳng nên câu
TỦI vậy mà không hề biết xấu
PHÚ CHẲNG NGƯỜI NGÂM HẬN LẠI SẦU
Chu Thế Nghi
THƠ TÔI
THƠ để làm chi chuốc lấy sầu
KHÔNG đề cũng có thiệt gì đâu
KẺ xem lắm tổ thêm đau mắt
HỌA nghĩ nhiều nên chỉ nhức đầu
THI chán bạn cho rằng ý cạn
NHÂN chê kẻ bảo chửa thâm sâu
TỦI mình công sức ngày đêm bỏ
PHÚ CHẲNG AI NGÂM MẶC KHÁCH SẦU
thien tran dinh.
NGẪM VỀ THƠ
THƠ là mạch sống đứng hàng đầu
KHÔNG thế tâm hồn cứ biến đâu
KẺ xướng âm thanh đời thích thú
HOẠ vài vần điệu chẳng âu sầu
THI ca ấp ủ bao mơ ước
NHÂN sĩ trung trinh khát vọng sâu
TỦI nỗi tâm tình nhiều uẩn khúc
PHÚ CHẲNG NGƯỜI NGÂM MẶC KHÁCH SẦU .
Nguyễn Dung
RỖI HƠI
Thơ toàn chỉ nói chuyện đâu đâu
Không mục đích gì tổ nhức đầu
Kẻ nịnh thì bốc thơm rối rít
Họa hoằn bình luận hão đôi câu
Thi hơi gò ép dăm ba vận
Nhân để khoe khoang chữ nghĩa giàu
Tủi nỗi chẳng ai thèm để ý
Phú chẳng người ngâm mặc khặc sầu
DIZIKIMI
TRĂN TRỞ.
THƠ viết nhiều đêm cũng bạc đầu
KHÔNG mà đọc lại chẳng ra đâu...
KẺ chờ nhận xét luôn hào hứng
HỌA có lời khen lại hóa sầu
THI đã cho lời. Điều trái phải
NHÂN thì tặng ý. Nghĩa nông sâu
TỦI nỗi thời nay đà đổi khác
PHÚ CHẲNG NGƯỜI NGÂM MẶC KHÁCH SẦU.
HiềnDung.